Nỗi Băn Khoăn

Tiêu chuẩn

 

RMS25

Đã nhiều lúc ngập ngừng định nói
rồi băn khoăn muốn nói,lại không
chỉ trong một tiếng dường vô nghĩa
nhưng đủ mang theo cả nỗi lòng

Đắn đo cân nhắc mãi,.. rồi thôi
một chữ, đi xuyên suốt cuộc đời
có thể đường hoa đang mở rộng
hay đầy sương gió phủ niềm vui

Có thể rằng người cũng hiểu ta
dẫu cho ngăn cách núi sông xa
nhiều đêm thao thức ai thầm hỏi
nỗi nhớ riêng chung một mái nhà

Đâu phải soi gương mới hiểu mình
con đường xa lắc bước chông chênh
thời gian nhuộm trắng thêm mầu tóc
hiu hắt trong tim một chút tình

Rồi mãi băn khoăn giữa dặm trường
lời không dám ngỏ chữ yêu thương
xin người đừng trách ta im lặng
đời vẫn chìm sâu đáy vũng buồn

mạc phương đình

Mưa Ngõ Hằng

Tiêu chuẩn

37783_n

nước vn chy ngp ngng tháng ln
đời trôi xuôi nhm gi thi gian
ta về tháng sáu, nhìn mưa rng
bóng nổi sân rêu, nhp kh khàng

tưởng như tháng sáu đang ngng li
hoa phượng bun theo nhng ht mưa
em tóc còn xanh trong cửa lp
hay dòng lưu bút tha xa xưa ?

tà áo ai qua theo gió thong
gót chân ngây ngất mt sân trường
a bay như bóng chiu đang xung
mang lại ngày xanh ni vn vương

ta v, ta v nhìn mưa ngâu
kỷ nim ngt ngào nay đâu ?
tháng sáu chưa qua thao thc cũ
bâng khuâng còn đậm c khung su

em có bun không mưa vn giăng
tuổi xuân quay qut nhng mùa trăng
đường đi tri đy hương hoa cúc
thử giu nim vui vi ngõ hng.

Mc Phương Đình

Ba Mươi Năm

Tiêu chuẩn

TapChiNguon_1A

ba mươi năm chia biệt
tưởng chừng đã xa người
nghe đôi môi hạnh ngộ
nóng lên vùng mặt trời

thì thầm trong tìm kiếm
trao gửi bỗng hụt hơi
vòng tay từ khao khát
quấn quanh giữa nụ cười

ngón nhỏ chuyền hơi ấm
từng ngón chút buồn rơi
bàn tay sục nỗi nhớ
xoa đắm ngàn chơi vơi

chợt đôi mắt thức giấc
chọc sâu xuống giữa đời
long lanh đầy vị ngọt
ấm theo dòng à ơi

cuồn cuộn qua hơi thở
đẩy nụ tình lên khơi
rào rạt những trăn trở
miên man người cùng người

tháng ngày giấu chờ đợi
bập bùng ngọn lửa trôi
ba mươi mùa giá rét
kỷ niệm tưởng mồ côi

đêm rùng mình trở dậy
thênh thang những bồi hồi.

mạc phương đình

Gửi Về Em

Tiêu chuẩn

 

lop 3B2

từ anh đành bỏ quê hương lại
lòng vẫn mang đầy nỗi nhớ em
hình ảnh ngôi nhà yêu dấu ấy 
đã ghi bao kỷ niệm êm đềm

ra đi lòng vẫn còn lưu luyến
những dấu chân xưa những bước quen
những tối trăng về, mây bãng lãng
những đêm nghe gió rụng qua thềm

ngày tháng bên nhau tưởng đã nhòa
trong khu vườn nhớ vẫn đầy hoa
từng câu hẹn cũ còn xao xuyến
khua dậy mùi hương những nẻo xa

trăng nước vẫn đầy, đêm chẳng lạ
nhưng hồn sao bỗng thấy rưng rưng
sâu trong tiềm thức lời chia biệt
mờ ngõ sầu lên ngút mấy từng

em có còn chăng những dấu yêu
bên kia sông núi nắng về theo
dõi trông mây trắng bay qua ngõ
một thoáng ngày xưa dẫu ít nhiều

mạc phương đình

MIỀN QUÊ NGOẠI

Tiêu chuẩn

Hinhanh quenha 003

Mấy chục năm tôi chưa về Ngoại
tuổi trai còn ngang dọc núi sông
gởi mây phương cũ niềm thương nhớ
non nước đường xa một tấc lòng

Nhớ lũy tre ôm quanh xóm nhỏ
ngoài làng ruộng lúa trải mênh mông
thuở xưa còn bé theo chân mẹ
gót nhỏ băng qua những cánh đồng
hương lúa mùa xuân thơm buổi sáng
đường chiều mây trắng rải trên không
hai căn nhà ngói ngay đầu xóm
bếp lửa đêm trăng sáng bập bùng
bờ giậu chè tàu giăng thẳng lối
mấy hàng dâm bụt nở đầy bông
bao nhiêu hình ảnh đầy trong trí
cùng những chiều xưa đứng vợi trông
quê ngoai ngọt ngào miền thơ ấu
xa xôi lòng luyến tiếc khôn cùng .

mơ ngày trở lại thăm quê ngoại
nhìn nắng bờ tre gọi nhớ nhung .

mạc phuơng đình

ĐỪNG GIẬN HỜN CHI

Tiêu chuẩn

793_n
Sao cứ mang chi những ngậm ngùi
Cuộc đời không thiếu những niềm vui
Xuân qua thu lại theo ngày tháng
Xa cách người xưa có nhớ người
Hãy giữ trong lòng hình bóng cũ
Chút tình vẫn đậm dẫu xa xôi
Người đi biền biệt không quay lại
Có trách hờn nhau cũng thế thôi
Giọt lệ lăn thầm trên gối lẻ
Còn ai chia xẻ nỗi thương đời
Trăm năm câu hẹn chưa lần nhắc
Theo với dòng sông cũng nổi trôi
Ngước mắt nhìn lên, hoa vẫn nở
Buồn vui qua một kiếp con người

mac phương đình

CHUYỆN CŨ

Tiêu chuẩn

62_n

mãi đem chuyện cũ kể hoài
vẫn nghe lời rót vào tai ngọt ngào
ngỡ mình như giữa chiêm bao
buồn vui tiếc nhớ tưởng vào lãng quên
đêm đen thắp ngọn lửa tình
soi trong tiềm thức gập ghềnh quan san
ấu thơ lạnh bếp tro tàn
phượng xa từ buổi gian nan vào đời
theo người bước cũng hụt hơi
mẹ cho câu hát à ơi nghìn trùng
bể dâu bầm nát thủy chung
tuổi trai còn lỡ vẫy vùng súng gươm
quên từ nửa đóa môi thơm
chim non gảy cánh áo cơm đoạ đày
người đi lạc giấc ngủ say
mùi hương kỷ niệm như mây cuối trời

mạc phương đình

Tiếng Mưa

Tiêu chuẩn

HuongGiang

trời mưa như tiếng thở dài
chảy qua đêm vọng tiếc hoài viễn khơi
quê hương vẫn ngỏ bên trời
giọng ai thao thức cho người bâng khuâng
giật mình tưởng đã vào xuân
màu sương đậm tóc mấy lần tiễn đưa
đông về thêm lạnh giọt mưa
người xa bỏ lại những mùa lãng quên
lời thăm câu hỏi riêng tình
không gian đâu đủ ngăn mình nhớ nhau
mưa xuôi dòng nước chân cầu
ngõ xa lưu lạc thẩm màu thời gian
tiếng chim còn gọi bên ngàn
người xưa mượn nửa cung đàn đợi xuân.

Mạc Phương Đình

Quán Nhỏ

Tiêu chuẩn

quan_via_he

góc quán nhỏ, anh và em
nụ cười vừa đủ khoe thèm nụ hôn
tay khua chiếc muổng bồn chồn
ly cà phê nguội tưởng hồn dửng dưng
hai năm chờ đợi ngập ngừng
nhìn nhau thấy cả nỗi mừng nở hoa
mắt xanh như một quê nhà
bàn tay sưởi dấu đường xa ngậm ngùi
lời im đọng giữa vành môi
tiếc xuân hoà nẽo chia phôi một dòng
anh còn mê mải long đong
em còn xuôi ngược đục trong chợ đời
cánh buồm gọi gió ngàn khơi
hồn trong quán nhỏ khóc lời viễn du.

Mạc Phương Đình

Một Chỗ Nằm

Tiêu chuẩn

 

864_n

Em ngi trong khung ca
chiều đang rng ngoài sân
sao em cứ ln la
để mùa xuân mòn dn

chim qua trên khoé mt
đã mờ m du chân
màu hồng dường đã nht
trên làn môi thanh tân

phía sau nim mơ ước
không cho nhau một ln
lời ngt ngào ct giu
tắt m nim phân vân

em có nghe nước mt
thấm qua hn trăm năm
một li không có được
trong mơ đêm thì thm

v v câu hn ước
dấu bun trôi lng câm
sao mãi trong khung cửa
nhìn hoa tàn ăn năn

hoàng hôn đang gn li
phủ xung đi ti tăm
i đây còn ngn la
thắp sáng đường xa xăm

trong ngt ngào tình ái
dành em một ch nm

mc phương đình